MẸ NGỒI RU CON ĐONG ĐƯA VÕNG BUỒN!ĐONG ĐƯA PHẬN NGƯỜI
TRịnh Công Sơn!mộ đời cho âm nhạc QUÊ HƯƠNG
MẸ dạy cho con tiếng nói QUÊ HƯƠNG!...
MẸ nhìn con đi phút giây bàng hoàng...
LẠY TRỜI mưa tuôn cho đất sợi mềm
hạt mầm vươn lên
một dòng Sông trôi cuốn mãi về trời
bấp bênh phận người.
Tìm kiếm Blog này
Thứ Hai, 31 tháng 10, 2011
TTXVA | Bài thơ Nam Quốc Sơn Hà KHÔNG PHẢI CỦA LÍ THƯỜNG KIỆT và vấn đề nói dối
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét